Cô về nội địa sẽ phải ngồi tù ít nhất tám tháng, mà chẳng có ai thích ngồi tù cả, đặc biệt là cảnh sát nội địa những năm chín mươi quản lý rất loạn, chấp pháp theo kiểu bạo lực lại càng nhan nhản ở khắp mọi nơi, còn lâu mới rõ ràng về chính trị như mười năm sau.
Trước đây, cô từng nghe ông nội nói về lịch sử lập nghiệp của ông, những năm chín mươi, cảnh sát thu phí bảo kê một cách trắng trợn, không giao thì sẽ bị đánh, với cặp tay chân mảnh khảnh này của cô cũng không chịu nổi đâu.
A sir hỏi khẩu cung quan sát cô một lúc: “Nếu cô có thể cung cấp manh mối trọng điểm vậy cũng không phải không thể.”
Cho dù lời anh ta nói có phải thật hay không thì Tô Niệm Tinh cũng chỉ có thể đâm lao thì phải theo lao, cô ho nhẹ một tiếng: “Tôi không nghe người khác nói, hôm đó là lần đầu tiên tôi gặp mặt Hổ ca. Nếu tôi sớm biết anh ta là dân giang hồ thì đã hoàn toàn không dám đưa ra phán đoán đó rồi. Khi ấy anh ta tới tìm bà A Hương xem quẻ nhưng sau khi xong chuyện lại không chịu trả tiền, tôi thấy vậy mới ra mặt cho bà A Hương, cho anh ta một lời tiên tri.”
Hai vị a sir không ngờ cô lại nói với vẻ bực tức như thế, nói cách khác, cô thật sự không hề có liên quan gì đến cái chết của Lâm Uy Hổ.
Thấy bọn họ thất vọng, trong lòng Tô Niệm Tinh khẩn trương, lập tức bổ sung: “Nhưng tôi xem quẻ rất chuẩn. Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894468/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.