Băng qua con phố này và quành sang phải là có thể nhìn thấy sạp xem bói của bà A Hương. Lúc này, sạp xem bói trước đây không ai ngó ngàng lại có vài người đứng đó. Bà A Hương ngồi trước sạp hàng xem tướng tay cho người ta., thi thoảng lại thở ra vài câu như đúng mà là sai nghe rất thâm sâu khó lường, mà đám người vây xem cũng mù tịt, mặt đầy vẻ hoang mang.
Vị khách kia lại không ngừng truy hỏi: “Tôi thật sự không thể có con của mình sao? Vậy nửa đời sau của tôi biết phải làm sao bây giờ? Cô độc đến già à?”
Tô Niệm Tinh bình tĩnh đứng nhìn, người đang hỏi quẻ cũng không phải ai khác mà chính là người đàn ông thành thật bị vợ cắm cho cái sừng to tổ chảng – Trư Nhục Vinh.
Bà A Hương nhìn thật kỹ tướng mặt của anh ta rồi nhíu chặt mày lại, thở dài một tiếng: “Trư Nhục Vinh, mệnh trời khó thoát, mọi chuyện cũng đừng cưỡng cầu, hiển nhiên có thể một đời suôn sẻ.”
Tô Niệm Tinh chen vào trong đám đông rồi ngồi xổm bên cạnh bà A Hương, gọi bà ta.
Bà A Hương trông thấy cô tới cũng giật nảy mình, vội vàng đứng dậy nhìn xung quanh, sau khi xác nhận không có cảnh sát mặc quân trang mới ngồi xuống hỏi cô sao lại tới đây.
Tô Niệm Tinh cười đáp: “Cháu tới thăm bà.”
Cô quay đầu dùng tiếng Quảng nói với Trư Nhục Vinh: “Tôi biết xem tướng tay, để tôi xem giúp anh cho.”
Trư Nhục Vinh đã ngồi ở đây nửa ngày rồi, bà A Hương càng nói thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894448/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.