Tiễn bà A Hương đi rồi, chú Phúc và thím Phúc dặn dò Tô Niệm Tinh nội dung công việc phải phụ trách mỗi ngày.
Bọn họ bán là cá viên chiên, hơn nữa nhân còn do bọn họ đích thân điều chế, khẩu vị ngon hơn. Cô cần phải xử lý cá, cũng phải giã cá thành bã, cộng thêm gia vị, sau đó thả chúng vào chảo, chiên chín xiên thành que để nguội là được.
Nội dung công việc này vô cùng đơn giản, Tô Niệm Tinh học với thím Phúc một lần là biết.
Năm đó ông nội cô cũng dựa vào gánh hàng rong bán đồ ăn mà kiếm được một thùng vàng, sau này còn mở miệng tiệm thức ăn nhanh, sau khi kiếm được tiền lại mở cửa hàng thứ hai, cửa hàng thứ ba…
Cha cô không chỉ mở tiệm thức ăn nhanh mà còn mở cả tiệm Lỗ Thái, tiệm sủi cảo, tiệm bún Vân Nam.
Tô Niệm Tinh chưa từng làm cá viên chiên nhưng cô nấu ăn cũng được tính là có chút thiên phú, trước đây chỉ là không có đường cho cô phát huy mà thôi.
Chú Phúc phụ trách làm thức ăn, thấy Tô Niệm Tinh học nhanh như vậy, trên gương mặt cũng hiện thêm một nụ cười, gọi hại người qua đây ăn cơm.
Ông ta nói chuyện dùng tiếng phổ thông, Tô Niệm Tinh lại mời bọn họ nói tiếng Quảng, như vậy mình cũng có thể nhanh chóng học hiểu.
Chú Phúc mà thím Phúc hiển nhiên cũng không có ý kiến gì cả.
Tiếp theo đó, Tô Niệm Tinh vẫn luôn ở trong căn nhà thôn đó làm cá viên chiên, chú Phúc và thím Phúc nhanh chóng phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-ta-o-huong-giang-xem-que/3894445/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.