Hội nghị một ngày kết thúc.
Nghe nói cô có người nhà từ xa đến, quản lý Phương bảo cô nhanh đi đi, mang theo sổ ghi chép về nhà chỉnh sửa xong rồi gửi lại cũng được, cười nói: “Đưa sổ ghi chép cho sư huynh Tào của cô cũng được. Anh ta sẽ sắp xếp người đưa cho tôi.”
Đại lão Phương nói vòng vo tam quốc, người thẳng tính thật sự không hiểu lắm. Tạ Uyển Oánh chỉ gật đầu.
Vì lúc nãy gọi điện thoại sư huynh có mặt, sau khi xong việc sư huynh Tào chủ động lái xe đưa cô đi gặp người nhà.
Trên đường, Tào Dũng hỏi cô: “Hình như anh chưa từng gặp người này phải không?”
“Vâng, em họ của em.” Tạ Uyển Oánh đáp.
Sư huynh chưa từng gặp tất cả họ hàng nhà cô, cô cũng vậy, chỉ gặp vài người nhà của sư huynh mà thôi.
“Cần anh tối nay ăn cơm cùng hai người không?”
Sư huynh thật chu đáo, sợ hai chị em họ có chuyện riêng tư muốn nói, lịch sự hỏi ý kiến
cô.
“Ăn cơm cùng nhau cũng được. Lâm Lâm không giống em, là người hoạt bát.” Tạ Uyển Oánh nói.
Cảm thấy cô sẵn lòng để anh ta tiếp xúc nhiều hơn với người nhà của cô, Tào Dũng không khỏi mỉm cười.
Xe chạy đến điểm hẹn, là cửa bệnh viện Quốc Hiệp.
Thấy một cô gái dáng người đầy đặn đứng bên đường, tóc ngắn, là kiểu con gái rất dễ thương hay cười.
Là em họ Từ Ngải Lâm, giống hệt như trong trí nhớ của cô.
Dừng xe, Tạ Uyển Oánh vội vàng xuống xe gặp em họ.
“Em không phải đến trường chị tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4904657/chuong-3722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.