Tạ Uyển Oánh thì hoàn toàn ngược lại.
Đã sống lại một đời, làm sao mà căng thẳng trong phòng thi được, cũng giống như việc cô không căng thẳng lắm khi thi đại học, đó là lợi ích của việc sống lại.
Điều cô lo lắng trong kỳ thi chỉ là đừng có xảy ra sự cố gì khiến cô không thi được, chỉ cần kỳ thi được tổ chức, cô tự tin tuyệt đối có thể vượt qua.
Điều khiến cô lo lắng sau khi sống lại chỉ là nghĩ, Mình quay trở lại kiếm sống trong một tập thể toàn người có chỉ số IQ cao, có thể tưởng tượng, chỉ cần mình sơ suất một chút là sẽ dễ dàng bị lộ.
Cô không ngờ rằng giám thị chính của phòng thi hôm đó lại nhớ rõ cô như vậy, càng không ngờ rằng vị giám thị chính này lại đến từ Phương Trạch, nơi chuyên nghiên cứu về não bộ. Điều này khiến cô toát mồ hôi lạnh.
“Cô ấy rất quen thuộc với phòng thi sao?” Đồng bác sĩ đặt câu hỏi về hàm ý trong lời nói của Uông bác sĩ.
“Đúng vậy.” Uông bác sĩ kể lại tình hình trong phòng thi hôm đó: “Mọi người biết đấy, thí sinh khi vào phòng thi thường sẽ hỏi giám thị, bây giờ tôi phải bắt đầu thao tác từ đâu.”
Kỳ thi thực hành kỹ năng được tiến hành trong phòng riêng, bên trong có từ hai giám thị trở lên và một giám thị chính.
Thí sinh sau khi vào phòng, do không quen thuộc với môi trường nên ban đầu sẽ có cảm giác hoang mang. Đối với việc có thể bắt đầu thao tác ngay bây giờ hay không, bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4854897/chuong-3103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.