Phóng viên này chụp ai không chụp, có cả đống minh tinh để chụp. Chụp cô, một sinh viên y khoa bình thường, làm gì. Tạ Uyển Oánh suýt nữa thì nói tên này bị ngu.
Ring ring ring, điện thoại của Đoạn bác sĩ gọi đến, thúc giục họ quay lại làm việc.
Tạ Uyển Oánh bước nhanh về phía khoa cấp cứu, không rảnh nói nhảm với những người này.
Nhìn bóng dáng sải bước của cô, Lý Hoài Ân chớp mắt nghĩ, Dựa vào trực giác nghề nghiệp của mình, anh ta phán đoán, đừng nhìn nữ bác sĩ này trẻ như học sinh, nhưng khí chất của cô ấy cho thấy cô ấy không hề đơn giản.
Đi được một đoạn, Tạ Uyển Oánh phát hiện ra có một đôi mắt khác đang âm thầm nhìn mình, không phải là phóng viên kia. Cô không quay đầu lại, vì bên ngoài khá tối, nếu có người cố tình trốn tránh thì sẽ không nhìn thấy.
Quay trở lại phòng khám ngoại khoa, tập hợp với các đồng nghiệp khác, bắt đầu làm việc.
Do Thủ Nhi có phòng khám đêm, nên lúc mới bắt đầu nhận ca thì cũng tạm ổn, bệnh nhân không nhiều lắm. Sau 10 giờ đêm, bắt đầu có một đợt bệnh nhân đến khám. Đây là giờ cao điểm của cấp cứu. Lúc này, toàn bộ sảnh cấp cứu chật kín cha mẹ và trẻ em.
Khắp nơi đều nghe thấy tiếng trẻ em khóc, Đái Nam Huy đầu óc ong ong, muốn trốn vào phòng luyện tập. Anh ta vừa giúp giữ chân một đứa trẻ đang được tiêm, bị đứa bé đạp tới tấp vào cánh tay, khiến anh ta muốn nổi đóa.
Đột nhiên, có bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4702121/chuong-2455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.