Nhớ lại những rắc rối mà mình đã gây ra khi nằm viện trước đây, Lý Á Hi cảm thấy vô cùng xấu hổ, thực sự rất xin lỗi mọi người.
"Em xin lỗi, bác sĩ Tạ." Lý Á Hi nói với vẻ ăn năn. Cô nên nói lời xin lỗi này với nhân viên y tế từ lâu rồi, chứ không phải đợi đến hôm nay.
Tạ Uyển Oánh đương nhiên chấp nhận lời xin lỗi của cô, đồng thời hy vọng bệnh nhân này sớm tỉnh ngộ, như vậy mới không phụ lòng tốt của người bạn thân.
Hai cô gái càng đi càng xa. Ngụy Thượng Tuyền và mấy bạn nam khác nhìn Đái Nam Huy nghĩ, Sao anh không nói gì? Không phải quen biết nhau sao? Tại sao lại để Bạn học Tạ của chúng ta đi quan tâm mà không phải là anh? Dù Lý Á Hi trước đây có làm những chuyện khiến người ta ghét đến đâu, thì bây giờ cô ấy cũng là một bệnh nhân, là bác sĩ thì dù sao cũng phải quan tâm đến bệnh nhân vài câu. Chỉ có thể nói, phẩm chất nghề nghiệp của Bạn học Tạ đúng là chuẩn mực.
Đái Nam Huy bất lực cúi đầu, ánh mắt lướt qua bóng dáng Lý Á Hi.
Cảm giác sau khi cô ấy bị bệnh, cơ thể gầy yếu hơn trước, vàkéo theo đó là khí chất tiểu thư của cô ấy biến mất không còn tăm hơi. Vẻ ngoài khiêm tốn của cô ấy khiến anh ta vô cùng ngạc nhiên.
Ở nhà, mẹ anh ta chưa bao giờ nhắc đến chuyện của cô ấy. Anh ta cũng không hỏi, hỏi làm gì, từ nhỏ anh ta đã không có ấn tượng tốt gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4702120/chuong-2454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.