"Bệnh nhân có gặp chuyện gì trước khi lên cơn đau tim không?" Nắm bắt được biểu cảm khác lạ trên khuôn mặt cô, Tả Lương hỏi.
Tạ Uyển Oánh thầm nghĩ, chuyện này phải hỏi người kia mới biết được tình hình.
“Bác sĩ Tả, bác sĩ Đỗ gọi anh.” Y tá đến truyền lời.
Bác sĩ Tả Lương đành tạm dừng việc hỏi cô, đi nói chuyện với giáo sư.
Nhân cơ hội này, Tạ Uyển Oánh đi tìm người đứng ở cửa cầu thang thoát hiểm. Thường Gia Vĩ lén đi theo sau cô, nghĩ cô gái cứng đầu này, dường như biết anh ta đến, nhưng lại không hỏi anh ta tại sao lại xuất hiện ở đây, như thể không coi anh ta ra gì.
Đến trước cửa một văn phòng, Tạ Uyển Oánh giơ tay gõ cửa.
“Ai đấy?” Giọng bác sĩ Hồ vang lên từ bên trong, nói với bác sĩ Tô: “Cô ra mở cửa đi.”
Một loạt tiếng bước chân sau đó, bác sĩ Tô mở cửa, nhìn thấy Tạ Uyển Oánh, giật mình: “Cô đến làm gì?”
Nghe nói nhóm số 1 có bệnh nhân cấp cứu, người này không lo cấp cứu mà chạy đến đây? “Tôi có vài lời muốn hỏi giáo sư Hồ.” Tạ Uyển Oánh nói.
Bác sĩ Hồ nghe thấy cuộc trò chuyện của họ ở cửa, nói với bác sĩ Tô: “Cho cô ấy vào đi.”
Bác sĩ Tô tránh đường.
Bước vào, Tạ Uyển Oánh nhìn bác sĩ Tô đi ra ngoài, nói với người đối diện: “Giáo sư Hồ, cô có thấy quá trình dì Mẫn ở giường số sáu bị đau tim không?”
“Tại sao cô lại hỏi tôi chuyện này, đó là bệnh nhân của nhóm các cô.” Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680547/chuong-1859.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.