Ấn động mạch cảnh không thấy mạch đập, bệnh nhân không phản ứng khi gọi, Tạ Uyển Oánh nhanh chóng quyết định mở đường thở cho bệnh nhân, tiến hành hô hấp nhân tạo. Sau đó xoay người chuẩn bị ép tim, thì phát hiện có người khác đang làm.
Ép tim vuông góc, rất chuẩn xác, lực đạo vừa phải, thể hiện sự lão luyện, có phong thái của bác sĩ khoa Tim mạch. Tạ Uyển Oánh nhìn kỹ khuôn mặt của đối phương, nhận ra là giáo sư Thường, bạn thân của giáo sư Phó, chẳng trách ép tim lại lão luyện như bác sĩ khoa Tim mạch.
Ép tim chuẩn xác, cấp cứu kịp thời, nhanh chóng có hiệu quả, khiến tim bệnh nhân đập trở lại.
Ép tim đúng cách rất mệt. Khi Thường Gia Vĩ buông tay ra, mồ hôi đầm đìa, lắc lắc tay định cởϊ áσ khoác ngoài. Sau đó anh ta nhận thấy ánh mắt của Tạ Uyển Oánh khi nhìn thấy hành động này. Trong nháy mắt, anh ta buột miệng nói: “Tôi không phải mệt...”
Giáo sư Thường mệt là chuyện bình thường, cô ấy làm cũng mệt. Tạ Uyển Oánh nghĩ, biết tiền bối là ngại mất mặt, nên phối hợp nói một câu: “Em biết, giáo sư Thường là phủi bụi trên áo."
Cả người Thường Gia Vĩ run lên như bị điện giật nghĩ, Câu nói đùa này thật lạnh lùng, lạnh hơn cả băng tuyết bên ngoài, trực tiếp đóng băng anh ta thành người tuyết.
Tạ Uyển Oánh cứng đầu, nói đùa có thể khiến người ta chết cóng. Nhận ra điều này, Thường Gia Vĩ nhìn cô, trong lòng không khỏi hiện lên một câu nghĩ, Đúng là người đẹp băng giá.
Nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680546/chuong-1858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.