“Tớ biết cô ấy bị làm sao rồi.” Phan Thế Hoa đột nhiên như Holmes nghĩ ra điểm mấu chốt, nói. 
Không xong rồi. Tạ Uyển Oánh cố gắng kiểm soát tay trái mình không run rẩy. 
Vô dụng, Holmes Phan bạn học sớm đã khóa mục tiêu vào tay trái nàng, bởi vì trước đó tay phải nàng đo huyết áp xong không thấy gì khác thường. 
Một tay nắm lấy tay trái nàng, Phan Thế Hoa cố gắng thật dịu dàng không dọa nàng nói: “Oánh Oánh, để tớ xem tay cậu.” Nói rồi, cậu bắt đầu kéo cao tay áo trái của nàng lên. 
Bị bại lộ, Tạ Uyển Oánh dứt khoát không chống cự. Xung quanh thầy cô sư huynh bạn học ai cũng là bác sĩ, chỉ xem động tác của bạn học Phan là có thể đoán được phần nào. 
Một đám người nhìn thấy miếng băng gạc cầm máu dán ở chỗ khuỷu tay trái nàng lộ ra, một loạt tiếng hít khí lạnh vang lên. 
 “Em!” Vu Học Hiền tức đến môi muốn tái đi, chỉ vào nàng đương trường nổi trận lôi đình: “Nói cho anh biết, em hiến máu cho ai, hiến bao nhiêu máu? Không nói rõ ràng, hôm nay anh cho em ăn không hết gói mang đi!” 
Tiểu sư muội này muốn làm cậu tức điên rồi, cố gắng nói dối, làm cậu tưởng nàng bị tụt huyết áp, trực tiếp mất mặt trước mặt vị Phật Đào Trí Kiệt này. 
Tạ Uyển Oánh bây giờ nhớ lại lời Hoàng sư huynh từng nói trước kia, làm bệnh nhân cũng phải làm cho tốt, nếu không hậu quả là thế này. Nàng không dám nói dối, cũng không dám nói chuyện, thận trọng lời nói ngậm chặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651849/chuong-1613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.