Bác sĩ gây mê của Khoa Răng hàm mặt đến hỗ trợ.
Bệnh nhi được đưa vào phòng mổ để gây mê tĩnh mạch, đề phòng con bé quấy phá khi bác sĩ phẫu thuật. Bác sĩ gây mê hỏi ai là bác sĩ phẫu thuật chính.
“Con làm đi.” Lỗ giáo sư nói với con trai: “Ai cũng nói con giỏi, bây giờ là lúc con thể hiện tài năng rồi.”
Bị mẹ nói vậy, Trương Hoa Diệu híp mắt, ánh mắt vừa thâm thúy vừa tinh ranh, nói: “Con vào phòng mổ, mẹ ngồi yên ở đây cho con.”
“Mẹ chắc chắn sẽ không làm phiền con.” Lỗ giáo sư nói với con trai, ngồi xuống ghế băng bên ngoài phòng mổ.
Trương Hoa Diệu quay lại, nói với Phó Hân Hằng: “Bác sĩ Phó, phiền anh hỗ trợ tôi một chút.”
Mở khí quản chỉ là một ca phẫu thuật nhỏ, đại lão tự mình mổ thì không cần phụ mổ chính, bác sĩ Thân cộng thêm một y tá hỗ trợ là đủ rồi. Chỉ có thể nói Trương Hoa Diệu nói vậy là để đề phòng bất trắc.
Dị vật trong khí quản của bệnh nhi này không dễ lấy ra, cụ thể phải xem tình hình sau khi mở khí quản. Nếu không may có thể phải mổ mở ngực khẩn cấp.
Hiểu ý anh, Phó Hân Hằng đáp: “Được.”
Là bác sĩ, không thể từ chối trách nhiệm cứu người. Vì vậy, Phó Hân Hằng xem đồng hồ, tính toán thời gian. Khác với Trương Hoa Diệu, hôm nay anh không nghỉ, đi làm bình thường, buổi trưa đi cùng Chu Hội Thương đến xem bệnh nhân, chiều nay phải quay lại bệnh viện. Chỉ có thể gọi điện về bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4629106/chuong-1465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.