Lúc này, bố mẹ Hà Hương Du đã đến, đang đứng ở hành lang khoa Tim mạch lầu tám nói chuyện với Giang chủ nhiệm và các giáo sư của trường.
Các bác sĩ rất bận, nên việc giao tiếp với người nhà được giao cho các giáo sư của trường, khi nào cần bác sĩ giải thích chuyên môn thì mới gọi.
“Chú Hà, Dì Trương.” Liễu Tĩnh Vân bước đến, chào hỏi bố mẹ sư muội.
“Tĩnh Vân à.” Dì Trương bước đến nắm tay Liễu Tĩnh Vân: “Cháu kể lại xem tối qua chuyện gì đã xảy ra? Các giáo sư nói, tối qua chỉ có các cháu và Hương Du ở bên nhau.”
“Vâng, cháu và Oánh Oánh ở cùng Hương Du. Cô ấy là sư muội của chúng cháu.” Liễu Tĩnh Vân giới thiệu tiểu sư muội Tạ Uyển Oánh với chú, dì.
Lần đầu gặp mặt người nhà của nhị sư tỷ, Tạ Uyển Oánh hơi căng thẳng, gật đầu chào: “Chú, dì.”
“Tôi nghe Hương Du kể qua điện thoại, nói tiểu sư muội của con bé là một học bá ghê gớm.” Dì Trương nói.
Không ngờ nhị sư tỷ lại khen cô khắp nơi. Tạ Uyển Oánh hơi ngại ngùng, cô không giỏi như sư tỷ nói, nếu không tối qua đã có thể đoán trước được chuyện xảy ra với sư tỷ.
“Chuyện là như này. Tối qua cô ấy bị hóc xương cá. Chúng cháu nghĩ cô ấy giống như mọi khi, nuốt xương cá xuống thì không sao.” Liễu Tĩnh Vân kể lại với bố mẹ sư muội: “Chúng cháu không ngờ xương cá đó mắc kẹt trong thực quản của cô ấy, đột nhiên đâm thủng thực quản. Kỳ lạ là, cô ấy không thấy đau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946491/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.