Ai mà biết viện trưởng bệnh viện lớn Quốc Hiệp lại có tính cách thích “chơi” như lão ngoan đồng chứ.
“Tôi đã nói với cô ấy tôi là ai rồi, tôi là Thầy Ngô.” Viện trưởng Ngô tiếp tục hùng hồn.
“Sao ông không cho cô ấy biết thân phận thật, ông lừa cô ấy để làm gì?” Tào Dũng chất vấn đến mức hơi bực mình.
“Ôi chao, cậu lo cho cô ấy à?” Viện trưởng Ngô cười tủm tỉm, ánh mắt quan tâm nhìn vị ái tướng dưới quyền, ôn hòa hỏi: “Cậu sao lại tức giận vậy? Tôi chưa từng thấy cậu tức giận vì một cô gái bao giờ.”
Tào Dũng im lặng.
Nhìn đôi môi mím chặt của anh, Viện trưởng Ngô hiểu ra: “Cậu chỉ cần giữ bí mật thân phận của tôi, tôi hứa sẽ không lừa cô ấy mãi. Tạm thời lừa cô ấy là vì tôi thấy cô ấy nói chuyện rất thú vị. Nếu nói cho cô ấy biết tôi là ai, cô ấy sẽ không nói thật với tôi.”
“Cô ấy nói gì với ông?” Tào Dũng vội hỏi.
“Cô ấy nói điều quan trọng nhất của bác sĩ ngoại khoa là kỹ thuật đỉnh cao, chỉ cần có kỹ thuật cao siêu thì phẩm đức không phải vấn đề, người tự cao tự đại sẽ không thèm cấu kết với kẻ tiểu nhân. Cậu nói xem lời cô ấy có thú vị không, tôi chưa từng nghe bao giờ, ha ha ha...” Viện trưởng Ngô cười lớn.
Tiểu sư muội lại nói vậy với lãnh đạo lớn sao? Tào Dũng và Hoàng Chí Lỗi ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, chợt hiểu ra nghĩ, Tại sao tiểu sư muội được phân công cho Đàm Khắc Lâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946409/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.