Bác sĩ Lâm đau đầu, giật lấy bệnh án trong tay y tá phàn nàn: “Các cô chưa nói gì cả!”
“Bác sĩ Chương không nói với anh sao, bác sĩ Lâm? Trước đó chúng tôi đã hỏi bác sĩ Chương về người nhà của bệnh nhân này, cô ấy nói sẽ đi hỏi, nhưng sau đó không nói cho chúng tôi biết tình hình thế nào.” Y tá trả lời, không định nhận lỗi này.
Chu Hội Thương đẩy gọng kính lên, đầu tiên là nhìn kỹ ngũ quan của Tạ Uyển Oánh, nhớ lại cuộc gặp gỡ hơn ba năm trước nghĩ, Là cô gái khiến Tào Dũng thất thần sao? “Cô ấy đến bệnh viện chúng ta học tập sao?” Chu Hội Thương hỏi người bạn học cũ Nhậm Sùng Đạt.
“Đến Ngoại Thần kinh thực tập, không phải đi theo Hoàng Chí Lỗi sao?” Nhậm Sùng Đạt nói.
“À.” Chu Hội Thương nghĩ nghĩ, Có lẽ ai đó trong lòng đang vui như mở cờ, vì sư muội nhỏ đến khoa mình thực tập.
Bên này, bác sĩ Lâm lật xem điện tâm đồ trước đó của bố bé Lưu: “Này, này...”
Chu Hội Thương cũng nhìn theo, rồi nhìn bác sĩ Lâm: “Anh đã khám cho bệnh nhân này?”
“Không, không phải tôi!” Bác sĩ Lâm dùng hết sức phủ nhận: “Cô ấy không nói điện tâm đồ của ông ấy có biến chuyển, cô ấy nói điện tâm đồ trông bình thường, xét nghiệm máu ba chỉ số nhồi máu cơ tim bình thường.”
Chuyện lớn như vậy, ông ta không gánh nổi!
“Thế này mà gọi là bình thường sao? Đoạn ST chênh xuống mà? Đây không phải là dấu hiệu thiếu máu cơ tim điển hình sao?” Chu Hội Thương lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946199/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.