"Bắt đầu từ tối nay hử? Thức ăn thì đủ, cơm có lẽ cũng đủ."
Dì Xảo bỗng nhiên phát hiện hình như chỗ nào đó là lạ. Con cá mú trên bàn đã gần năm đồng, như vậy không phải bà lỗ nặng sao?
Nhưng từ tận đáy lòng bà rất vui, vì sao lại vui, bà nói không lên lời.
Cô bé này vừa xinh xắn lại dẻo miệng, học hành giỏi, bà quá vừa ý.
"Ăn cơm thôi." Dì Xảo cất hợp đồng, rồi gọi với vào trong: "Cu Tường, ăn cơm."
Lần đầu tiên bốn người sống chung dưới một mái nhà ngồi ăn cơm cùng nhau.
Dì Xảo chỉ vào cậu thiếu niên ngồi đối diện Diệp Chiêu: "Con trai của dì, Tăng Tường."
Theo họ mẹ, Diệp Chiêu đoán được đây hẳn cũng là một gia đình đơn thân có chuyện xưa.
Diệp Chiêu chủ động tự giới thiệu: "Tôi là Diệp Chiêu, đây là em gái tôi Tiểu Cầm."
Dì Xảo cười nói: "Sau này cả nhà ta cùng nhau ăn cơm."
Tăng Tường cụp mắt, trong lòng đang nghĩ chuyện khác.
Bị mẹ đá một cái, cậu ta mới ngẩng đầu, nhìn lướt qua cô, rồi khẽ gật nhẹ xem như chào hỏi.
Diệp Chieu cực kỳ hiểu tâm lý của đám con trai tuổi này, chính là thích tỏ ra lạnh lùng.
Cô không trách đối phương không lịch sự, thật đấy, không hề trách chút nào.
Cô khẽ cong khóe miệng mỉm cười cho phải phép chứ không nói gì.
Đùi của gà Sanbei trên bàn để nguyên không chặt nhỏ.
Dì Xảo gắp một cái cho Tiểu Cầm, một cái khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509416/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.