Đúng vậy... Hôm qua là sinh nhật nguyên thân tròn 18 tuổi.
Người cha cặn bã không nhớ rõ, cô làm chứng minh thư xong cũng quên mất chuyện này.
Ngẫm lại thật thẹn với nguyên thân.
"Đến đây nào, dì Xảo làm cho cháu một phần mì thọ, bỏ thêm hai quả trứng gà."
Một tô mì thọ, bên trên là hai quả trứng ốp lết, sáu bảy miếng thịt xiên, thêm hành lá và dầu vừng làm đẹp, bốc lên thơm ngát.
Diệp Chiêu cảm động xém rơi lệ.
"Dì Xảo ạ, dì là người đầu tiên làm sinh nhật cho cháu."
Nguyên thân không có ai làm sinh nhật cho, đến cả cô sau khi ba mẹ qua đời cũng chẳng còn sinh nhật nữa.
Dì Xảo có chút bất ngờ: "Không phải chứ?"
"Là thật đấy ạ."
"Người ta thường nói con trẻ không có mẹ thì không ai thương, sau này dì Xảo thương cháu." Tăng Nhị Xảo xoa xoa đầu Diệp Chiêu: "Nhanh ngồi xuống ăn đi."
"Em cháu đâu ạ?"
"Tiểu Cầm đã ăn rồi, đang chơi ở nhà bên."
Diệp Chiêu đưa mắt nhìn về phía Tăng Tường đang tập trung ăn phở cá xiên, bên cạnh cậu còn chỗ trống, cô bèn ngồi xuống.
Tăng Nhị Xảo tò mò hỏi: "Mẹ cháu đâu?"
"Cháu chưa từng gặp mẹ, mẹ của cháu trước kia là thanh niên trí thức về nông thôn, sau khi sinh cháu thì biến mất."
"Mẹ cháu là thanh niên trí thức?"
"Mẹ của cháu là thanh niên trí thức xuống nông thôn theo lời kêu gọi của Bắc Kinh vào thập niên sáu mươi."
Diệp Chiêu ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509410/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.