Hai nam ba nữ, hai nam chắc là Diệp Định Quốc và Tô Ứng Dân.
Ba nữ theo thứ tự là Kim Tĩnh Chi, vợ của Tô Ứng Dân là dì Hà, còn một người đã trở về Bắc Kinh là thanh niên trí thức tiểu Quách.
Bà Lương hỏi: “Ba của mày là ai?”
Diệp Chiêu không muốn bà Lương biết nhiều thêm, cô xấu hổ cười: “Cháu không có ba.”
Bà Lương vô cùng ý tứ “Ồ” một tiếng: “Vậy mẹ mày đi đâu? Mày không biết?”
“Đúng vậy, cháu không biết mẹ cháu ở đâu.”
“Ai nuôi mày lớn lên?” Bà Lương đảo khách thành chủ.
“Họ hàng ạ.”
Bà Lương thở dài một tiếng:
“Mẹ mày nhé, xuất thân không tốt lại đến từ thành phố lớn, nghe người khác nói, trong nhà nghèo đói đến nỗi không có cái ăn.
Ba cô gái đều đến từ thành phố Bắc Kinh, các cô ăn mặc quần áo đầy miếng vá, so với người ở nông thôn chúng ta còn nghèo hơn, cũng rất chịu khó, trong ba cô gái tao thích nhất mẹ mày.”
Không đúng, Tô Ứng Dân có nói với cô, mẹ của cô được nuông chiều từ bé, không chịu được khổ sở, cho nên kiên quyết muốn trở về thành phố.
Sao hoàn toàn không giống với bà Lương nói?
Có thông tin không chính xác ở đây.
Diệp Chiêu đột nhiên ý thức được, nếu như mẹ cô bị tai nạn chết là chuyện ngoài ý muốn?
Vậy thời điểm mẹ cô rơi xuống nước khi đang chạy trốn khỏi Hồng Kông là thế nào?
Mẹ cô đã trốn thoát với ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509401/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.