"Con nói Trương Nguyệt Lệ à?" Dì Xảo nghe hiểu, bèn lấy thêm một cái đĩa chia bánh ngọt.
"Người tốt như dì trên thế giới này có quá ít, con trai cô ta bị một cái mụn mủ trên cổ, cần ở lại đây để gặp bác sĩ, dì đã tốt bụng cho họ ở lại thêm một tuần."
"Hả, dì để cho họ ở lại miễn phí thêm một tuần?"
"Không phải, tất nhiên dì phải thu tiền thuê nhà của cô ta rồi. Chồng cô ta có tiền! Dám trắng trợn nuôi phòng nhì như vậy, có thể không có tiền sao? Nói đùa!"
Dì Xảo vừa thực tế vừa có vài phần lương thiện, đáng yêu.
Diệp Chiêu không quên khen ngợi nịnh nọt, sau đó nhận lấy công việc tặng bánh gato.
Trong mắt Tăng Nhị Xảo, một bé gái xinh đẹp dẻo miệng, còn hiểu chuyện như Diệp Chiêu quả thực chính là một áo bông nhỏ đến báo đáp lòng tốt của bà.
Áo bông nhỏ để báo ân còn có thể phụ đạo thằng con học dốt của bà, rất trách nhiệm, chủ động.
Bà nhìn áo bông nhỏ cầm đề thi vào phòng cu Tường, toàn bộ trái tim bà đều an tâm và kiên định hơn hẳn.
Không, bà ấy vẫn chưa kiên định được, mặc dù trước đó đã nhắc nhở, nhưng thằng nhóc của bà chưa chắc đã có thể thuận theo và phục tùng.
Phòng của Tăng Tường hoàn toàn không giống như Diệp Chiêu tưởng tượng.
Mặt tường trần trụi, ngoại trừ một đĩa phi tiêu ra thì không treo bất kỳ đồ trang trí nào.
Khăn trải giường và rèm cửa đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-chu-nha-chuc-ty/2509397/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.