Trong lòng bà Từ vô cùng chua xót, bà vẫn luôn cẩn thận giữ gìn cái gia đình này được toàn vẹn.
Bà biết Thanh Thanh bị mắng bị đánh chứ, nhưng trong phần lớn trường hợp bà đều chịu đựng không nói câu nào.
Có vài lần nhìn những vết thương trên người đứa bé, lòng bà đau như cắt.
Nhưng cho dù có đau lòng có khó chịu đến thế nào, thì bà vẫn luôn cắn răng chịu đựng.
Vì trong lòng bà nghĩ, con bé còn nhỏ như thế, lại không cha không mẹ, người duy nhất có thể trông cậy cũng chỉ có cậu mà thôi.
Nếu cậu con bé còn không quan tâm, sau này con bé biết sống thế nào.
"Bà nội, bà thật sự bắt nhà con phải chuyển đi ư? Căn nhà được xây bằng gạch sống kia cũng sắp sập đến nơi rồi, sao có thể ở được. Con cầu xin bà mà." Từ Giai định tiến lên giữ chặt tay của bà Từ, nhưng lại bị Chu Tử Thanh cản lại.
Cô túm lấy quần áo của nó, kéo cả người nó ra ngoài. Bây giờ cô chỉ sợ bà ngoại cô mềm lòng, chút nữa lại khóc lóc xin cô, vậy thì không ổn.
Cô phải chịu đánh mới đổi lại được kết quả như thế này, không thể phí công được.
"Cút nhanh, chỗ này chưa bao giờ là nhà mày cả, đây là nhà tôi. Cho mày ở thì cũng thôi đi, còn muốn chiếm làm của riêng nữa. Đúng là lòng tham không đáy mà, còn có ý định tuyệt thực tự sát đến ép buộc tao à?”
“Tao nói thật cho mày biết vậy, vừa này thấy mày đến gần phòng bếp tao mới cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tro-nen-xuat-chung-trong-truyen-thap-nien/4299295/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.