Nếu giờ Chu Tử Thanh lớn hơn vài tuổi, Từ Trường Dân cũng không nói mấy lời này.
Đứa trẻ ngày thường ngoan ngoãn nghe lời, bị ép bức đến mức phải cứng rắn hơn, sau khi trải qua chuyện này, chắc chắn hiểu rõ hơn bọn ông.
"Cháu nghĩ thu lại mấy sào ruộng dưới tên mẹ cháu về, để cho người trong thôn trồng trọt, cháu thu tiền thuê." Chu Tử Thanh suy nghĩ một đêm, cô muốn thay đổi tình trạng này.
Cô còn nhỏ, nhưng cô cũng không thể để mặc người ức hiếp được, với lại mười hai tuổi cũng không quá nhỏ, hơn nữa tuổi thật của cô lớn hơn nhiều.
Tình huống xấu nhất là hiện tại cô sẽ không được đến trường, nhưng cô cũng không lo chết đói.
Từ Trường Dân khuyên cô suy nghĩ kĩ, nếu làm như vậy thật, thân thích hoàn toàn trở mặt thành thù.
"Cậu cháu nóng tính, lúc trẻ, cũng vì lỡ tay đánh người khác thành tàn phế, nên mới phải lấy phòng ở ra đền nhà người ta..." Chu Tử Thanh nghe Từ Trường Dân nói thế, cô lại do dự.
Với cô, Từ Trường Thắng như kẻ điên vậy, tính khí cứ nói bùng nổ là bùng nổ.
Chu Tử Thanh về nhà mới biết Lưu Quế Bình đã về nhà mẹ đẻ.
Cô cũng không quan tâm, đến chiều tối thứ sáu, là ngày nghỉ của trường trung học trên trấn, Từ Giai học nội trú ở trường cũng trở về.
Từ Giai cũng không thấp bé, tính cách trầm mặc ít nói, thấy Chu Tử Thanh biến hóa lớn như vậy, cô bé chỉ hơi kinh ngạc.
Trong ấn tượng của cô, quan hệ giữa Chu Tử Thanh và Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tro-nen-xuat-chung-trong-truyen-thap-nien/4299280/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.