Hai người Lưu Quế Bình kinh hãi khi thấy Chu Tử Thanh tự tát mình.
"Thanh Thanh." Bà Từ hoảng sợ nhìn Chu Tử Thanh lảo đảo đứng trong phòng, chẳng còn nhớ tới mình đang khóc, vội vã đỡ Lưu Quế Bình dậy.
Chu Tử Thanh đứng vững, nghiêng đầu cười với bà Từ và Lưu Quế Bình, vừa cười vừa nói:
"Cháu làm sai rồi, lúc nào cũng là cháu sai."
Lưu Quế Bình căng thẳng, chị ta luôn cảm thấy Chu Tử Thanh kiểu này vô cùng quỷ dị đáng sợ, chị ta ôm chặt lấy tay bà Từ không buông.
Chị ta run lẩy bẩy hỏi bà Từ: "Mẹ, hôm đó bà đồng Mã kêu mẹ đến cổng thôn đốt tiền vàng, mẹ đốt chưa..."
Cái dáng vẻ nhếch mép cười khẩy này, hay nó bị trúng tà nghiêm trọng hơn rồi.
Bà Từ ngây người, bà quên mất rồi, bà mới chỉ đặt lá bùa xuống dưới giường thôi.
Chu Tử Thanh nhìn bà Từ, nước mắt không ngừng chảy xuống, không phải cô muốn khóc, tự mắt cô chảy nước mắt.
Dù cô đang khóc, nhưng giọng nói lại hết sức lạnh lùng:
"Bà ngoại, cháu vừa nói rồi đấy, giấy chứng minh nhà đất là của nhà cháu, mặc dù cháu còn nhỏ, nhưng cháu họ Chu. Nhà này là của cháu. Trừ cháu, mấy người cũng chỉ là khách ở tạm nơi đây. Là khách, mấy người có hiểu không?”
“Chủ nhà không vui thì mấy người phải rời đi. Bà ngoại, bà nhớ kỹ, đây là nhà cháu, không phải nhà bà. Bà cũng không phải chủ nhà họ Chu."
Ánh mắt Chu Tử Thanh vừa lạnh lùng vừa âm u, lại mang uy nghiêm không được phép nghi ngờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tro-nen-xuat-chung-trong-truyen-thap-nien/4299279/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.