Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lâm Vinh Đường: "Vậy thì tốt rồi, bây giờ xe cũng không tiện đường, chúng ta từ từ đi bộ về."
Đông Mạch thực sự có chút mệt mỏi, thể xác và tinh thần đều kiệt quệ, nhưng vẫn gật đầu: "Được, đi bộ."
Thế là cả nhóm ba người cứ như vậy đi bộ vào thôn, buổi tối làng tắt đèn tối, tiếng chó của nhà ai sủa, đường trong làng không dễ đi, ba người đi lại vừa sâu vừa nông.
Trời se lạnh, gió đêm thổi, thổi bay những hàng cây ít lá bên đường, còn có những ngọn cờ trắng treo trên phần mộ ai đó, tạo nên âm thanh sột soạt, có chút rợn người.
Lâm Vinh Đường theo bản năng nắm tay Đông Mạch: "Không sao đâu, xung quanh là thôn, đừng sợ."
Đông Mạch ngơ ngác liếc nhìn anh, nhưng không nói lời nào.
Trong đầu cô vẫn đang nghĩ đến chuyện sinh con, không hề sợ hãi chút nào.
Đang đi, một bóng trắng đột nhiên lao tới, bay tới dưới chân Lâm Vinh Đường và Đông Mạch, Lâm Vinh Đường trong lòng vốn đang có quỷ, bây giờ đột nhiên nhìn thấy, sợ đến mức đứng không vững, lảo đảo mấy bước.
Thẩm Liệt bước một bước dài, liền tiến lên đuổi theo, nhanh đến mức không thấy bóng người.
Đông Mạch lại không phản ứng gì, cứ như vậy ngơ ngác nhìn, bây giờ cô ngoại trừ việc sinh con ra thì việc khác phản ứng có chút chậm, không biết là thế nào.
Lâm Vinh Đường há miệng thở mạnh: "Không sao đâu, Đông Mạch, đừng sợ!"
Anh nói để cho Đông Mạch không sợ, nhưng giọng anh thì đang run rẩy.
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-tai-gia-cung-lao-vuong-cach-vach/4273975/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.