Dư gia với Cố gia là hàng xóm của nhau, cho dù quan hệ của Trần Xảo Cầm cùng Tần Nguyệt Lan có tốt đến đâu, cũng không nên xen vào những chuyện như thế này . 
Quan hệ giữa người với người, kiêng kị nhất là giao thiển ngôn thâm, lại càng kiêng kị bao biện làm thay. 
*Giao thiển thâm ngôn: không nên nói lời sâu xa thật lòng trong những mối quan hệ nông cạn và thiển cận (mối quan hệ không thân quen) 
Không thân cũng chẳng quen mà lại đi quản việc trong nhà của người ta, thứ nhận được có thể không phải là sự cảm kích mà là sự chán ghét. 
Trần Xảo Cầm tiến đến bên cạnh nhìn kỹ gương mặt của Cố Mặc, “Ngốc Bảo, có còn đau hay không? Có muốn bác lấy thuốc mỡ bôi cho cháu không?” 
Cố Mặc lắc đầu, “Không bôi.” 
Trần Xảo Cầm cũng không cưỡng cầu, mùi của thuốc mỡ quả thực không dễ ngửi, lại bị bôi lên trên mặt, nếu Cố Mặc đã không muốn bôi vậy thì quên đi. 
Ngay từ ban đầu Dư Noãn Noãn đã cảm thấy Cố Mặc là đứa nhỏ đáng thương, hiện tại lại nhìn thấy Cố Mặc bị đối xử như vậy, càng cảm thấy cậu ta thật là đáng thương. 
Cái mệnh gì đây! 
Cũng không biết khi nào cậu ta mới có thể phản kích. 
Nhưng lại nhìn đến thân hình nhỏ bé của Cố Mặc, Dư Noãn Noãn cảm thấy, Cố Mặc nếu muốn phản kích, phỏng chừng còn phải mấy năm nữa. 
Lúc còn ở Mạt thế, khi Dư Noãn Noãn cảm thấy không vui, liền sẽ tự khen thưởng cho chính mình một chút thức ăn ngon, sau khi ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-song-lai-lam-be-cung/1027125/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.