Sơn Trà suy nghĩ nửa buổi tối, chuẩn bị thật kỹ càng tỉ mỉ con đường tiếp theo mà mình định sẽ đi.
Kể cả sau này Chu Bình An có thăng chức cực nhanh đi chăng nữa, thì cô cũng chẳng ham hố tới mức đi làm mẹ kế cho người ta, “chuyện tốt” này, nếu Tưởng Ngọc Trân muốn thì cứ nhường lại cho cô ta là được.
Dựa dẫm vào người khác chẳng thà tự dựa vào bản thân, ai có tiền cũng không chắc chắn được bằng tự chính cô có tiền.
Thế nên thay vì khiến cho hai mẹ con Tưởng Ngọc Trân nếm mùi đau khổ, trước mắt chuyện quan trọng hơn đối với cô đó chính là kiếm tiền.
Là một thế hệ giàu có đời thứ hai, từ lúc sinh ra Sơn Trà đã chẳng bao giờ phải lo nghĩ đến chuyện tiền bạc, nhà ở cũng chính là biệt thự, đi học thì được học nhiều nhất là nghệ thuật tiêu tiền và thiết kế, sau khi tốt nghiệp bằng thạc sỹ thì tự nghĩ nghệ danh rồi bắt đầu con đường làm nhà thiết kế.
Ăn, mặc, ở, đi lại đều được sắp xếp cực kỳ thoả đáng, chưa từng để cho cô phải vì tiền bạc mà nhăn mày lấy một lần.
Kết quả không ngờ lại sẽ có một ngày xuyên sách, nghèo đến nỗi trong túi không có nổi một xu.
Sơn Trà chỉ có thể ở trong lòng cảm thán một câu sự đời khó lường.
Đầu những năm tám mươi, nền kinh tế còn chưa bước vào giai đoạn phát triển vượt bậc, nhưng cũng có rất nhiều cơ hội tiềm ẩn, thời đại này giống như nơi đầu gió, chỉ cần tìm được đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nu-phu-xinh-dep/571824/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.