Bà cụ cũng vì thấy thằng nhóc họ Châu kia có tương lai, mới nhịn xuống.Tô Nam nói: “Là thật đó, lần này mọi người cần đến đây một chuyến.
Bà và mẹ cháu đến đây đi, cũng không làm chậm trễ việc trong nhà, có đúng không?”bà cụ Tô là người thông minh cỡ nào, nghe giọng nói đầu dây bên kia của cháu gái là đã cảm nhận được có chuyện gì đó.Nhưng cũng biết khó nói qua điện thoại, cũng không gặng hỏi.“Cha cháu có cần đi không?”“Cha cháu á… Chỉ sợ lỡ dở việc thu hoạch trong nhà.
Cháu thấy bà và mẹ đến ở đây cũng tiện, không cần ở ngoài, ở ngoài không thoải mái.”Bà cụ Tô lại càng chắc chắn rõ ràng đã xảy ra chuyện, Nam Nam không dám để cha nó biết.“Được, vậy bà và mẹ cháu đi một chuyến.
Cũng mấy năm rồi bà chưa vào thành phố, lần này được phúc của cháu gái, cũng đi cho biết đời.”Tô Nam vui vẻ: “Bà nội, chỉ cần bà muốn đến, sau này lúc nào muốn đến đây cũng được, cháu dẫn bà đi xem phim, đi dạo công viên, dạo siêu thị.”“Được rồi.” Thấy cô trả lời như vậy, bà cụ Tô lại càng cảm thấy kỳ lạ.
Cháu gái bà cụ ở nhà họ Tô mà có thể tự tin như vậy? Dù thằng nhóc họ Châu có thật sự tốt với nó, không con dâu mới nhà nào dám tự tin như vậy cả.Lại còn cho người nhà mẹ đẻ ở lại nhà chồng, chuyện này thật sự rất kỳ lạ.Tô Nam sắp cúp máy, lại dặn dò họ mua vé buổi sáng ngày mai, đúng lúc đến đây là cô được nghỉ, có thể đi đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833832/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.