“Vậy thì về thăm đi.” Thím Trần thật sự hơi xúc động: “Phụ nữ chúng ta sau khi kết hôn cơ hội về nhà mẹ đẻ ngày càng ít, đặc biệt là sau khi có con, càng không có thời gian.”Tô Nam ngầm quyết định, đợi sắp xếp xong, làm xong hết các chuyện cần làm, cô sẽ xin nghỉ về nhà.Thím Trần dẫn Tô Nam đi vào một đại viện lộn xộn.Đây là nơi ở của một số công nhân xưởng gần đây, vì xưởng mới mở, tài chính không đủ, đơn vị cũng không có nhà cho công nhân, nên đã phân chia đến những căn nhà cũ này.Mỗi nhà đều có nhiều người ở, nhìn có vẻ rất hỗn loạn.Đâu đâu cũng phơi quần áo, đồ linh tinh chất thành đống, đi lại rất khó khăn.Đây là lần đầu tiên Tô Nam nhìn thấy tình huống này.Trước kia cô sống ở nông thôn, nhà tất nhiên cũng rộng.
Sau này khi vào thành phố cũng ở trong nhà rộng của nhà họ Châu, càng không cần nói đến sau này Châu Ngạn có tiền, nhà ngày càng rộng hơn.Nên cô chưa từng nghĩ đến trong thành phố lại có chỗ như vậy.Trong lòng bắt đầu hơi thấy ái ngại, nhưng mà cũng không từ bỏ.
Dù không quen nhưng mà vẫn tốt hơn nhìn sắc mặt người khác mà sống.Thím Trần quay đầu lại nói: “Chắc chắn là ồn ào hơn chỗ cháu sống.”Xưởng thép đó chính là xưởng lớn, sớm đã chia nhà cho công nhân, đó là chỗ độc nhất trong thành phố.
Sợ Tô Nam nhìn xong không dám thuê, bà dẫn Tô Nam đi một vòng, tránh để sau đó lại hối hận.Tô Nam nói: “Ồn ào cũng có sức sống, khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833821/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.