Châu Ngạn lập tức đứng lên, lại hạ giọng nói: “Ly hôn?”Tô Nam nhìn anh: “Anh quên rồi à? Không phải tối qua chúng ta đã nói rõ ràng rồi, chiều mai.
Em cũng đã xin nghỉ rồi, anh đừng bảo anh quên rồi đấy nhá.”Tất nhiên Châu Ngạn không quên, chỉ là anh ta không tin là thật.Trước đó anh ta đồng ý, chẳng phải chỉ muốn so xem ai cứng hơn thôi sao?Anh ta thở dài: “Nam Nam, chúng ta đừng cãi nhau nữa được không? Em muốn căn nhà, sau này anh sẽ làm việc, chúng ta sẽ được cấp cho căn nhà lớn hơn.
Chúng ta đừng vì căn nhà kia mà cãi nhau nữa.”“…” Nếu là trước kia, Tô Nam tin.
Còn bây giờ lòng Tô Nam đã như mặt nước tĩnh lặng, đời trước đúng là Châu Ngạn đã thực hiện mục tiêu này, mua cho cô một căn nhà lớn, để cô sống riêng với cha mẹ chồng.Nhưng mà có lợi gì chứ? Lúc đó cô cũng đã trung niên, con đã bị mẹ chồng dạy không thân với mình, cả ngày ở nhà bà nội.
Châu Ngạn thì lại cả tháng không gặp được vài lần, đó đã không còn là căn nhà mà cô muốn.Không đúng, không đúng, bây giờ điều quan trọng không phải là anh ta nói thật hay nói dối, mà là rốt cuộc Châu Ngạn có để tâm chuyện ly hôn này không.Tô Nam nghiêm túc hỏi: “Không phải anh tưởng là em nói đùa chứ, hôm qua em thật sự nói chuyện nghiêm túc với anh.
Chúng ta chia tay trong êm đẹp, ly hôn đi.”Châu Ngạn mím chặt môi: “Sao em cứ phải làm đến bước này?”“Chúng ta đã bàn xong hết rồi… Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833809/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.