Nhưng mà cũng không còn tâm trạng nào để đọc tài liệu nữa, trong lòng chỉ cảm thấy bực bội.Vì sao Tô Nam không thể hiểu cho mình chứ? Anh ta thật sự rất bận, rất mệt, phải thi lên thạc sĩ, còn phải thi lên chức, lại phải làm tốt công việc nữa.Châu Ngạn nhíu mày, định tối nay sẽ nói chuyện đàng hoàng với Tô Nam.
Hôn nhân không phải như vậy, không giống như anh ta đã tưởng tượng.…Sau khi Tô Nam bận rộn vào buổi trưa xong, nhớ ra cần phải đi cắt tóc.
Vì trời thật sự quá nóng, hơn nữa còn sắp phải vào ở kí túc xá, vẫn nên cắt tóc ngắn một chút sẽ tiện hơn.Vậy nên cô đến tiệm cắt tóc gần xưởng, cắt một mái tóc ngắn.
Không còn mái tóc đen dài, cả người cũng có vẻ thoải mái tươi mới nhanh nhẹn hơn.Chỗ tóc dài kia cũng không phí, còn đổi được ba đồng tiền.Buổi chiều lúc làm việc, mấy thím nhìn cô, suýt chút nữa đã không nhận ra.“Mái tóc đẹp như vậy, sao lại cắt đi rồi?”Tô Nam sờ sờ mái tóc nhẹ nhàng của mình: “Tiện làm việc hơn.” Ngày ngày làm việc với khói dầu trong bếp, gội đầu thật sự bất tiện.Thấy Tô Nam vì công việc mà ngay cả tóc cũng cắt ngắn, lúc này mấy thím mới bắt đầu tin Tô Nam đang cố gắng.
Chỉ là vẫn cảm thấy đáng tiếc, mái tóc trước đó thật dài thật đẹp, con gái vẫn nên nuôi tóc dài suôn mượt, tuy là tóc ngắn cũng đẹp, nhưng mà vẫn cảm thấy không đẹp bằng.Không chỉ có các thím trong bếp tiếc mái tóc dài của Tô Nam, buổi tối khi Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nha-chong-cuc-pham/3833808/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.