Chị dâu cô vác cuốc, một lát sau mới trở về nhà, hóa ra là báo tin cho mẹ cô.
Cố Uyển nhìn xa xa qua sân, cha mẹ cô không đứng bao vây ở bên ngoài nhà nhà họ Tần cùng người ngoài, mà trực tiếp vào cửa nhà họ Tần, đi vào trong nhà.
Cô không để ý nữa, vào nhà bếp nấu cơm tối.
Hôm nay cha và anh cả cô đều lên trấn trên xây nhà cho người ta, lúc buổi sáng nấu cháo mẹ cô múc ra để buổi tối ăn cơm.
Khi cô bắc nồi lên nấu cơm, thái cải trắng thì nghe gà mái trong sân kêu cục tác tê tâm liệt phế khanh khách. Cô thò đầu nhìn ra ngoài qua song cửa, là mẹ cô vồ lấy con gà mẹ ở đang đẻ trứng, hai tay xách cánh gà mái đi ra ngoài.
Vương Thủy Anh đi theo bên cạnh, cẩn thận hỏi: "Mẹ, con gà này của chúng ta có thể đẻ trứng, mẹ..."
"Mẹ bắt con gà cho Chí Quân bồi bổ thân thể, con đừng dòm ở bên cạnh, bóc đậu của con đi."
Bà ở trong nhà này nói chuyện không bán hai giá nên không phải nghĩ con dâu nghĩ gì, lại suy nghĩ chỉ có một con gà mẹ thì có phải còn thiếu không, trong miệng lải nhải phải lấy thêm chút trứng gà mới được.
Chúc Phượng Tiên xách con gà mẹ gào thảm cục tác tiến vào nhà bếp, trứng gà được cất ở trong một cái hũ sành đen, bà xách cái nhỏ giỏ, mở nắp hũ sành ra đếm trứng gà trong giỏ, bỏ tám quả vào trong mà không dừng lại.
Cố Uyển len lén nhìn đôi mắt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nang-dau-la-ho-yeu/240226/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.