Sáng hôm đó tỉnh lại, cuối cùng sắc trời cũng sáng tỏ. Cố Uyển ăn sáng xong, đeo gùi, cầm cây kéo, ra cửa đón Tần Hiểu Muội lên núi.
Ở thôn Thanh Hồ, trừ có một hồ Đại Thanh, còn dựa vào núi lớn, nên không ai dám đi sâu vào. Nhưng những nơi người trong thôn thường xuyên đi lại ở bên ngoài thì không nguy hiểm gì, dẫu sao thú hoang cũng biết phải tránh người.
Hai người đi qua bên ngoài, đi vào bên trong một chút. Vì bên ngoài cùng thì ngay cả đứa trẻ sáu bảy tuổi cũng có thể lởn vởn khắp núi, cũng không tìm ra thứ gì tốt.
Đi tới lui hơn một giờ, họ hái được không ít nấm mồng gà, thứ này ăn ngon, hái về thì có thể thêm một món ăn ngon.
Vào núi quá sâu, khi hai người đang chuẩn bị trở về, Cố Uyển phát hiện ra mấy cây dẻ dại. Tháng Tám không phải là thời điểm hạt dẻ chín, hai người hưng phấn chạy về phía cây.
Đi lòng vòng một vòng, họ phát hiện có chừng năm cây dẻ dại, Tần Hiểu Muội hưng phấn đi tìm cành cây to.
Hai người không có găng tay, nên gai hạt dẻ đâm lên người dù chỉ một chút cũng không phải là chuyện đùa. Họ tìm hai nhánh cây dài đến hai mét, đứng xa xa bẻ hạt dẻ, hạt dẻ nào tương đối chín thì vung mấy cái là hạt dẻ rơi xuống.
Bận làm việc hơn nửa giờ, cái gì có thể vung rơi đều rơi xuống, còn mấy hạt dẻ không lấy được chắc là chưa chín, vẩy xuống cũng lãng phí.
Hai người tìm một chiếc lá to gói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-nang-dau-la-ho-yeu/240225/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.