Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhưng Cố Thanh Khê của hiện tại dám vạch trần trực tiếp ở trước mặt nhiều người: “Chị họ, chị chắc chắn là mình không đi qua lớp của em sao?"
Cố Tú Vân vừa nghe thấy vậy đã luống cuống phủ nhận: "Không, hôm nay chị không qua đó."
Cố Thanh Khê: "Phải không? Chị không qua đó hả? Chị chắc chắn chứ, vậy tại sao vở ghi của em lại bị mất?"
Nghe thấy cô nói vậy, Cố Tú Vân tức giận nói: "Chị đã nói là không đi qua, không lấy vở ghi của em rồi, em nói vậy là có ý gì, chẳng lẽ em nghi ngờ chị là kẻ trộm hả?”
Cố Tú Vân vừa nói vậy, mấy bạn nữ bên cạnh cô ta cũng không nhìn nổi nữa: "Hôm nay chúng tôi vẫn luôn ở cùng Tú Vân, cô ấy có đi qua lớp cô hay không, chúng tôi đều biết rõ, sao cô ấy có thể đi qua đó được chứ? Cô là em họ cô ấy, sao lại cứ vậy vu khống lung tung cho người tốt?”
Mấy bạn nữ khác nghe thấy vậy cũng đồng loạt phụ họa theo: “Đúng vậy! Các cô là chị em với nhau, có cần làm vậy không? Với lại vở ghi của cô là bảo bối gì chứ, chúng tôi học lớp mười hai, ai cần vở ghi của lớp mười một của cô làm gì? Bản thân mình coi đó là bảo bối, nên nghĩ người khác cũng coi đó là bảo bối à?"
Nghe thấy mấy bạn nữ nói vậy, mọi người xung quanh tự nhiên cũng tỏ vẻ tán đồng, ánh mắt nhìn Cố Thanh Khê dần trở nên khinh bỉ, cũng có người nhỏ giọng nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-nhu-mat/4277403/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.