Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trên đường đi, Bành Xuân Yến kéo tay của Cố Thanh Khê, nháy nháy mắt mỉm cười trêu ghẹo: “Vừa rồi sao vậy, cậu ta tới tìm cậu mượn vở ghi, sao cậu lại không cho cậu ta mượn?"
"Cậu ta" mà Bành Xuân Yến đang nhắc tới đương nhiên là Tôn Dược Tiến.
Cố Thanh Khê: "Tôi thật sự phải dùng đến, có muốn cho cậu ấy mượn cũng không thể cho mượn được."
Bành Xuân Yến nghiêng đầu quan sát cô, sau đó chợt phì cười: "Đúng là kỳ lạ, cậu không nhìn thấy vẻ mặt của Tôn Dược Tiến lúc bị cậu từ chối đâu, chắc cậu ta phải khổ sở muốn chết đi được.”
Nhìn cô gái có mái tóc đen dài, đôi mắt đen nhánh, cười rộ lên nhìn vừa tinh nghịch lại đáng yêu, làm Cố Thanh Khê có cảm giác rất thoải mái, cô cười nói: “Có gì kỳ lạ đâu, bản thân tôi cũng cần phải dùng đến vở ghi, đương nhiên là phải ưu tiên cho mình trước rồi. Về phần người khác muốn nghĩ như thế nào, tôi cũng mặc kệ."
Cố Thanh Khê cũng tiện thể hỏi luôn Bành Xuân Yến về chuyện đi thư viện, chủ đề về Tôn Dược Tiến vừa rồi coi như là kết thúc, Bành Xuân Yến cũng không nhắc lại nữa. Hai người nhanh chóng trở về phòng ký túc xá, lấy nước nóng và dưa muối ra cùng ăn với lương khô.
Cố Thanh Khê lại lấy hũ dưa muối từ dưới gầm giường lên, là đồ cô mang từ nhà tới lần trước. Bành Xuân Yến cũng lấy món gừng thái sợi ngâm của nhà mình ra, cả hai cùng nếm thử dưa muối của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-nhu-mat/4277397/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.