Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đúng khoảng khắc Cố Thanh Khê ngẩng đầu lên kia, dường như người đó cũng vô tình ngẩng đầu lên, sau đó rời đi. Nhưng Cố Thanh Khê biết rõ, người đó là chị họ Cố Tú Vân.
Cố Thanh Khê hơi nhíu mày lại, cô nhớ tới đời trước, sau khi chị họ trúng tuyển đại học trên thủ đô, cả gia đình bác cả đều phấn khích và vui mừng, nét mặt như được quang tông diệu tổ, bác dâu cả còn chạy tới nhà cô làm ra vẻ cảm thông nói: “Chẳng phải Thanh Khê vẫn luôn học giỏi lắm cơ mà, sao không thi đỗ vậy? Sao còn không bằng Tú Vân nhà tôi? Con bé thi trượt thế này phải làm sao bây giờ, tôi thấy buồn thay cho nhà chú thím đấy!"
Từng câu từng chữ nghe có vẻ quan tâm ân cần, nhưng kỳ thật lại như lưỡi dao đâm thẳng vào lòng người.
Người thắng chất vấn kẻ thất bại, làm người thật sự rất khó chịu.
Cố Thanh Khê thu hồi tầm mắt, tiếp tục nhìn vào sách giáo khoa trước mắt, nhưng trong đầu không khỏi nghĩ, người mạo danh thay thế mình đời trước, là chị họ sao? Ai là người mạo danh thay thế mình, vẫn luôn là câu hỏi Cố Thanh Khê canh cánh trong lòng. Cô biết, nếu không nghĩ cách loại bỏ cái tai họa ngầm này, thì mình có sống cả đời, góp nhặt kiến thức lại lần nữa, thi điểm cao lại lần nữa, sợ rằng dù có qua kiếp khác, số mệnh của mình vẫn sẽ giống như đời trước.
Tất nhiên, cô sẽ không thể cho phép chuyện đó xảy ra lần nữa.
Cô gánh theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-my-nhan-nhu-mat/4277396/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.