Đứng bên cạnh sạp của Tần Chí Hoa mấy tiếng, nhìn thấy em ấy đã bán thành công mấy cái, Tần Chí Quân cảm thán em ba của anh sinh ra là để ăn chắc chén cơm này. Có lẽ cũng do đã quan sát người ta mấy ngày, lúc gặp vị khách đầu tiên anh ấy không hề bối rối, miệng lưỡi sắc bén tay chân linh hoạt, có thể khiến người không muốn mua phải mua, muốn mua thì mua nhiều hơn.
Tần Chí Quân yên tâm, cũng không tiếp tục đứng đây nữa mà mua một ít thịt ngoài chợ đặt ở chỗ Tần Chí Hoa, còn anh thì bắt xe đi vào thành phố.
Không bao lâu nữa thời tiết thành phố B sẽ chuyển lạnh, bây giờ bụng Cố Uyển đã rất lớn, mấy cái quần là nhờ mẹ giúp sửa thành loại cho phụ nữ mang thai mặc. Chỉ là anh từng hỏi ông Lâm, sau thời gian đầu bụng sẽ to lên rất nhanh, áo bông với áo lông năm ngoái anh mua cho cô chắc chắn sẽ không mặc vừa.
Đi một vòng quanh cửa hàng bách hóa, Tần Chí Quân nghĩ mùa đông năm ngoái Cố Uyển ở nhà của Phương Tử Quân có tường sưởi ấm, nhưng khu nhà tập thể ở đây lại không có.
Anh quan sát quầy quần áo nữ, lại hỏi người bán hàng áo bông nào ấm hơn. Người bán hàng nghe thấy phải chọn cái ấm, trực tiếp đề cử cho anh mua áo lông vũ.
“Nếu muốn ấm thì loại áo lông vũ mới ra năm nay là tốt nhất, tuy đắt nhưng vừa ấm vừa mềm lại còn nhẹ, lúc mặc rất thoải mái.”
Anh hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-co-vo-la-ho-ly-tinh/2696092/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.