Từ sau khi Cố Uyển đến thành phố B cũng hiểu biết hơn, biết trang sức vàng rất đắt, một chỉ cũng phải hơn 40 tệ. Trên người Phương Tử Quân cũng đeo một bộ trang sức vàng, có dây chuyền và vòng tai.
Có lẽ là do hai người đã có không ít tiền tiết kiệm, cuộc sống không phải quá khó khăn nên Cố Uyển cũng không thực sự quá xót tiền. Thích chưng diện là bản tính của phụ nữ, cô cũng không tránh được cái này, ngón tay nâng con hồ ly nhỏ bằng vàng lên, trên gương mặt xinh đẹp nở một nụ cười.
“Em thích lắm, mặt dây chuyền hồ ly này ở đâu ra vậy?”
Cô đã từng đi dạo ở cửa hàng bách hóa rồi, đa phần mặt dây chuyền chỉ là hình trái tim hình hoa nhỏ, sao lại có thể có con hồ ly đặc biệt như vậy chứ.
Tần Chí Quân nhìn gương mặt cô. Quả nhiên là cô rất thích, anh không nhịn được bật cười.
“Anh tìm một người thợ kim hoàn làm đó, anh thích con hồ ly này.”
Chỉ một câu nói rất bình thường nhưng Cố Uyển lại đỏ mặt.
Tần Chí Quân mỉm cười đeo lên cho cô. Vì trong phòng có máy sưởi, cũng sắp đi ngủ rồi nên Cố Uyển không mặc áo cao cổ, dây chuyền vàng nổi bật trên cần cổ thon dài nhìn rất đẹp mắt, con hồ ly nhỏ rơi trên xương quai xanh.
Tần Chí Quân lật mặt dây chuyền hồ ly, mỉm cười khen cô: “Em đeo rất đẹp.”
“Em gả cho anh hơn một năm rồi, lúc trước không có khả năng mua cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-co-vo-la-ho-ly-tinh/2696070/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.