Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô cũng không khoe khoang, ông ấy nói cái gì thì chính là cái đó.
Ông chủ Tiền nhìn Sơ Vãn với ánh mắt đầy ẩn ý, thử thăm dò hỏi giá cô.
Sơ Vãn cũng không giả vờ: "Tôi không dám đòi thêm, chỉ tám mươi nhân dân tệ."
Ông chủ Tiền rất ngạc nhiên, nhìn chăm chú vào Sơ Vãn rồi hỏi: "Cái này có phải là hơi đắt rồi không? Bản thân miếng ngọc bích này cũng không đáng giá bao nhiêu tiền, với tám mươi nhân dân tệ, là có thể mua được một miếng ngọc bích to chất lượng cao."
Sơ Vãn vẫn nở nụ cười, nói: "Gặp được con cháu hiếu thuận, mừng thọ cho người lớn trong gia đình, thì sẽ luôn rất sẵn lòng để chi ra số tiền đó, tôi không ngại chờ đợi thêm một vài ngày nữa, cái này gọi là Khương Thái công câu cá, chờ người tự nguyện mắc câu."
Ông chủ Tiền thu liễm nụ cười của bản thân, sau đó nói: "Vậy thì chúng tôi chỉ có thể thử xem, nhưng mà với mức giá này, tôi cũng không thể nói chắc chắn."
Nghe vậy, Sơ Vãn cũng không do dự, đi thẳng ra bên ngoài.
Ngày hôm sau, cô lại đến hỏi thăm, nhưng ông chủ Tiền lại lôi kéo cô, nói rằng có một vị khách muốn mua, nhưng người đó chỉ sẵn lòng trả sáu mươi sáu tệ, để lấy chút may mắn, nhưng người ta lại không muốn chi ra thêm một xu tiền nào.
Ông ấy bất lực nhìn cô: "Cô xem thử đi, cơ hội này vất vả lắm mới gặp được, nếu như đồng ý bán, thì người ta sẽ đưa tiền ngay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-80-chon-tieu-thuc-tien-nhiem/4392184/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.