Tần Đông Lăng vẫn không thể tin được. Hắn thì thầm, giọng nghẹn lại: "Đây là sự thật sao, Mi Mi? Hạnh phúc lớn lao này... thật sự đã đến với anh rồi ư?"
"Đương nhiên là thật, em đâu thể lấy chuyện này ra đùa giỡn với anh." Hứa Mi nghe giọng anh run run, bản thân cô cũng thấy cay cay khóe mắt. Cô vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng và rắn chắc của hắn.
Phản ứng của Tần Đông Lăng đúng hệt như cô đã mong đợi. Kết tinh của hai người, đứa con mang dòng m.á.u chung của họ, cuối cùng cũng có thể đến với thế giới này trong sự chờ mong và yêu thương của cả hai.
Kể từ khi biết Hứa Mi mang thai, mức độ lo lắng của Tần Đông Lăng đã đạt đến mức khó thể hình dung bằng lời. Hắn không cho cô động vào bất cứ vật nặng nào, ngay cả việc xuống cầu thang cũng khiến hắn căng thẳng. Hắn luôn đi trước, tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
Hứa Mi đành phải bất lực giải thích: "Anh làm thế này, em lại càng dễ mất thăng bằng mà ngã đấy."
Nghe vậy hắn liền vội vàng buông tay, nhưng vẫn đứng sát bên cạnh cô như một vệ sĩ, cứ điên cuồng lo lắng mà hộ tống cô đi từng bước. Trên chiếc cầu thang hẹp và cũ kỹ của khu tập thể, cảnh hai người đi đứng kiểu ấy trông kỳ quái vô cùng.
Mục Hồng vừa dắt con trai út là Trác Thanh Hoài ra khỏi phòng, thấy cảnh tượng đó thì mắt tròn xoe. Hứa Mi cũng rất xấu hổ. Một mặt, cô tươi cười chào hỏi Mục Hồng, mặt khác, cô lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993650/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.