Phàn Cương ngẫm lại cũng thấy đúng, ngay lập tức im bặt nghe mắng.
Mấy người họ cũng ngại ngùng, không dám lảng vảng ở cửa nữa, ngoan ngoãn quay về phòng bệnh đợi.
Khương Du Mạn dùng nước đơn giản rửa mặt và tay, rồi trở lại phòng bệnh, cầm ấm nước ra ngoài lấy nước. Cô rót đầy nước Linh Tuyền vào đó.
Phó Cảnh Thần uống xong, cô lại cầm lấy hoa quả bên cạnh bắt đầu gọt.
Mấy thứ này ở vùng biên vốn rất ít, nhưng nhờ công lao quá lớn của Phó Cảnh Thần, đây đều là quà an ủi từ cấp trên gửi đến hai ngày trước.
Dù sao lúc này không có việc gì làm, Khương Du Mạn liền mượn hoa dâng Phật, ra dáng một người vợ tận tâm chăm sóc chồng.
Thấy Phó Cảnh Thần đang nhìn mình, cô cố ý làm không khí hòa hoãn hơn: “Trước đây em nghe người ta nói, gọt táo mà gọt được vỏ liền một mạch không đứt, thì có thể ước một điều ước và nó sẽ thành sự thật.”
“Em đã thành công bao giờ chưa?”
“Chưa.” Khương Du Mạn lắc đầu: “Tay nghề nấu nướng của em tuy được, nhưng d.a.o công gọt táo thì không xong.”
Cô chưa từng thành công dù chỉ một lần. Sau này lớn hơn, cô cũng dần không tin vào chuyện này nữa. Hôm nay nhắc đến, hoàn toàn chỉ là muốn làm dịu không khí.
Phó Cảnh Thần đưa tay ra.
Khương Du Mạn ngước mắt nhìn anh: “Chưa gọt xong, anh gấp gáp gì thế?”
“Để anh thử xem.” Phó Cảnh Thần tiếp tục đưa tay về phía trước, ý đồ đã quá rõ ràng.
Hiển nhiên, anh muốn thử xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993508/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.