Khương Minh Hà nhìn ánh mắt xa cách, chán ghét của mẹ chồng, nhất thời đứng sững tại chỗ. Cô ta không hiểu, chỉ trong chốc lát, thái độ của Hứa Nhã Quân đối với cô ta còn tệ hơn cả lần đầu gặp mặt.
Chẳng lẽ bà ta đã điều tra ra chuyện cô ta chỉ nhỏ hơn Khương Du Mạn vài tháng sao? Nghĩ đến đây, lòng Khương Minh Hà rối như tơ vò.
“Mọi người đang nói gì đấy?” Đúng lúc này, Sở Duyên Long đã bước tới. Những người ở bàn bên đã sớm nghe thấy động tĩnh, ông ta đi đến.
“Không có gì, người nhà nói dăm ba câu chuyện phiếm thôi.” Phan Lan Phượng vội vàng làm hòa.
Phó Vọng Sơn hừ lạnh một tiếng.
Vợ chồng Khương Minh Bân nhìn Sở Duyên Long tới thì e ngại, đến hỏi cũng không dám, chỉ có thể ngượng ngùng nhìn về phía ông ta.
Sở Duyên Long lại chẳng thèm liếc mắt nhìn họ. Ánh mắt ông ta lướt qua Khương Du Mạn, thấy trên bàn trước mặt cô có mảnh sứ vỡ, ông ta mở lời hỏi:
“Bị mảnh ly cứa vào tay sao?”
Hoàn toàn là giọng điệu của bậc trưởng bối quan tâm vãn bối. Khương Du Mạn ban đầu còn tưởng ông ta đang hỏi Sở Văn Châu, nhìn ánh mắt ông ta, cô mới biết ông ta đang hỏi thăm mình.
Tuy không rõ sự quan tâm này từ đâu mà đến, nhưng vì phép lịch sự, cô vẫn lắc đầu, “Không có ạ. Là chồng cháu suýt bị cứa thương.”
Nghe vậy, Phó Cảnh Thần khẽ nhếch môi cười, còn Sở Văn Châu thì tránh ánh mắt đi.
Sở Duyên Long căn bản không chú ý những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944657/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.