"Chắc chỉ trong hai ngày này thôi," Ngụy Liêu khẳng định.
"Tôi hiểu rồi."
Nói xong, Nguỵ Lưu Cương rời đi, bước đi như mang theo gió trên đường.
Một quân nhân ưu tú không sợ gian khổ, không sợ bị liên lụy, điều họ sợ nhất chính là không thể cống hiến cho bộ đội.
Một người lính từng là anh hùng phải buông bỏ tất cả những gì mình tâm huyết, ngày ngày lặp lại công việc lao động phổ thông, thử hỏi ai mà chịu nổi.
Cũng may trời không phụ lòng người, Phó gia cuối cùng đã sắp được giải oan.
……
Đoàn Văn công sắp khôi phục hội diễn. Nghĩ đến việc sắp phải lên đường đến Sư đoàn 16, Khương Du Mạn cùng Dương Vận và Trang Uyển Bạch đang hối hả đốc thúc các cô gái luyện tập vũ đạo.
Qua lời kể của Dương Vận, hai người cũng đã biết được chân tướng về việc Văn Tâm bị mất hết danh tiếng.
Thì ra, đúng vào thời điểm tin tức về việc hai người họ bị điều tra lan truyền rầm rộ, Tổng cục Chính trị đã nhận được một lá thư tố cáo.
“Lá thư tố cáo đó là do người nhà của bạn học cũ Văn Tâm gửi đến. Bản thảo đính kèm là những ghi chép tùy bút lúc sinh thời của chị gái cô ấy. Sau khi chị ấy mất, người nhà vẫn luôn giữ gìn cẩn thận.”
Nói đến đây, thần sắc Dương Vận khá phức tạp, “Chị nghe Đoàn trưởng nói, vở kịch 《Đi tới 》 quả thực là sao y bản chính từ mấy trang bản thảo đó.”
“Thậm chí vở 《 Liệt Hỏa 》 mà Đoàn ca vũ Hướng Dương biểu diễn lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944633/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.