Kỳ thực, lúc vợ từ hậu đài nhìn ra, những ánh mắt của đám người kia, Phó Cảnh Thần đều thấy hết.
Nhưng anh lại không cảm thấy khó chịu chút nào.
Bởi vì vợ anh xứng đáng đón nhận những ánh mắt đó.
Mà cũng chính điều đó, càng nhắc nhở bản thân anh, cô tốt đẹp đến nhường nào, và anh càng phải thêm trân trọng cô.
Nghĩ đến đây, giọng Phó Cảnh Thần thật nhẹ nhàng, mang theo chút dịu dàng: “Chúng ta rất gần.”
Với anh mà nói, quãng đường hai tiếng đồng hồ đi xe chẳng đáng là bao.
Khương Du Mạn nghe anh nói, nhìn gương mặt tuấn tú ấy, trong lòng thầm thở dài. Người đàn ông này rõ ràng luôn nói những lời lẽ rất đỗi bình dị, chân thật, vậy mà sao mỗi lần anh nói, cô lại cảm thấy như bị chạm đúng vào nơi sâu kín nhất trong tim? Có lẽ chính vì biết anh không hề có ý đồ giảo hoạt, những lời này đều xuất phát từ tận sâu trong tim anh, nên mới dễ dàng làm cô rung động đến vậy.
Thấy sắp đến ký túc xá, Khương Du Mạn liếc nhìn xung quanh, dừng chân lại, rồi chỉ chỉ má mình. Thấy Phó Cảnh Thần vẫn đứng yên, cô liền giục: “Nhanh lên nào, bây giờ không có ai, lát nữa mà có người tới là... không được đâu.”
Ba chữ cuối còn chưa kịp nói hết, trên môi cô đã đột ngột bị chạm khẽ. Nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước, nhanh đến mức Khương Du Mạn còn chưa kịp phản ứng thì Phó Cảnh Thần đã lùi ra.
Tiểu Diệp đang gác đầu trên vai ba, nghi hoặc quay đầu nhìn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944621/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.