Các nữ binh vẫn miệt mài luyện tập cho đến giữa trưa.
Lúc họ bước ra, Trang Uyển Bạch và Dương Vận đã đi nhờ xe của Nguỵ sư trưởng trở về. Nhưng dù vậy, số người đợi dưới lầu lại có thêm một người.
Đang thắc mắc, bóng dáng hơi xa lạ kia liền quay lại. Nhìn rõ đó là ai, các nữ binh đưa mắt nhìn nhau.
Ánh mắt họ cứ đảo qua đảo lại giữa Khương Du Mạn và Văn Tâm.
“Kia chẳng phải cô Văn Tâm sao? Cô ấy đến đây làm gì?”
“Có khi nào đổi ý không, thấy chúng ta nổi tiếng rồi lại muốn quay về đây nịnh bợ?”
Có người còn thì thầm, “Thế thì cô Du Mạn của chúng ta phải làm sao?”
Trước kia họ luôn kính trọng biên kịch Văn Tâm, nhưng bây giờ đã khác. Vị thế của cô Du Mạn trong lòng họ là không ai có thể thay thế được.
Văn Tâm chẳng qua chỉ là một kẻ thất tín bội nghĩa!
Các nữ binh còn trẻ tuổi, tính tình lại thẳng thắn, nói chuyện chẳng hề kiêng nể.
Văn Tâm đứng gần Tô Văn Tranh nên nghe thấy rõ mồn một. Sắc mặt cô ta lúc xanh lúc trắng.
Nghĩ đến mục đích mình đến đây, cô ta đành giả vờ như không nghe thấy, đứng tại chỗ giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Khương Du Mạn đã biết cô ta chỉ ở đây ba tháng. Những cảm xúc phức tạp cũng đã qua từ tối qua. Giờ đây lòng cô rất bình thản.
Thấy vậy, Tô Văn Tranh trong lòng hơi an ủi. Bà nhìn quanh một lượt, “Mọi người im lặng nào.”
Các nữ binh vội vàng ngậm miệng.
Lúc này, Tô Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944612/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.