Các nữ binh vừa bước vào sân huấn luyện, lập tức thu hút tuyệt đại đa số ánh mắt.
"Rẽ phải! Lưu Cường, tôi bảo cậu rẽ phải! Cậu nhìn đi đâu thế hả!"
"Cả cậu nữa, Quách Tiền, chẳng phải đều là lính cũ rồi sao? Chuyện gì thế ? Giờ đến cả trái phải cũng không phân biệt rõ ràng sao?"
"..."
Trong chốc lát, trên sân huấn luyện, tiếng quát tháo tức tối không ngừng vang lên.
Các nữ binh nghe theo âm thanh nhìn qua, đều nhịn không được bật cười.
Những nữ binh nở nụ cười, rạng rỡ như những đóa hoa tươi đón gió , càng thêm phần duyên dáng, xinh đẹp.
Khung cảnh đó khiến lính ở sân huấn luyện càng thêm lơ đễnh.
Bước đi trên sân giờ đã lộn xộn, thậm chí còn có người bị lỗi đồng tay đồng chân, hoàn toàn khác hẳn vẻ nghiêm trang lúc trước.
Trong chốc lát, tiếng cười khúc khích vang lên không ngớt.
Riêng Phó Hải Đường lại không giống mấy nữ binh khác, cô đứng thẳng tắp, nghiêm chỉnh. Cô biết người đến huấn luyện họ hôm nay là ai !
“Nghiêm!”
Khi các nữ binh đang cười vui vẻ, một giọng nói trầm lạnh, đột ngột vang lên từ bên cạnh. Lập tức, tất cả đều ngậm miệng, đứng nghiêm tại chỗ.
Ấn tượng đầu tiên về giọng nói này là sự lạnh lùng, nghiêm khắc.
Ngay lập tức, mọi người không kìm được mà liếc mắt nhìn về phía người vừa đến.
Chỉ thấy phía xa đi tới một người đàn ông dáng cao rắn rỏi, khuôn mặt tuấn tú mà nghiêm nghị. Khi anh đứng yên, toàn thân tự nhiên toát ra khí chất cương nghị, quả cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944511/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.