“Đương nhiên là không thể rồi,” Trang Uyển Bạch trả lời rất dứt khoát: “Đoàn Văn công đâu phải là rạp xiếc thú. Người ngoài tự tiện vào phòng tập là gây xao nhãng, làm ảnh hưởng đến chúng ta.”
Nói xong, Trang Uyển Bạch có chút nghi ngờ hỏi : “Lẽ nào có người đến quấy rầy các cô à?”
“Vâng,” Khương Minh Hà gật đầu, “Đó là người nhà của Đoàn Văn công ạ.”
Người nhà của Đoàn Văn công? Trang Uyển Bạch ngước lên nhìn cô ta, “Là người nhà của ai?”
Sắp tới là lúc gấp rút dàn dựng cho hội diễn, Đoàn Văn công sẽ rất bận rộn trong một thời gian dài. Trang Uyển Bạch không muốn bất cứ ai đến làm phiền.
Thấy cô ấy quan tâm như vậy, Khương Minh Hà thoáng hiện lên một nụ cười khó nhận ra dưới đáy mắt: “Là chị dâu của Phó Hải Đường.”
“Chị dâu của Phó Hải Đường?” Trang Uyển Bạch lặp lại, vẻ mặt ngày càng cổ quái. Phó Hải Đường là em gái của Phó Cảnh Thần, vậy chị dâu cô ấy chẳng phải là…
“Đúng vậy.”
Khương Minh Hà không hề biết Trang Uyển Bạch đang nghĩ gì, cô ta kể lại những chuyện gần đây, thêm thắt đủ thứ. Cuối cùng còn “vào vai” người vì tập thể: “Mỗi lần cô ấy đến, đồng chí Phó Hải Đường đều ra ngoài nói chuyện. Điều này làm kéo dài thời gian hợp luyện chung của cả Đoàn Văn công tụi em ạ.”
Cô ta tự cho rằng mình nói có sách mách có chứng, nhưng Trang dẫn đầu không hề lên tiếng, chỉ bình tĩnh nhìn cô ta.
Khương Minh Hà luôn miệng nói vì “tiến độ chung của Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944503/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.