Đoàn trưởng Tô và Dương Vận một đêm không ngủ, thảo luận lâu như thế mà không nghĩ ra được gì, bà giờ đã không còn hy vọng viết được một kịch bản hay nữa.
“Thế này nhé,” Bà nhìn Dương Vận, “Tôi nhớ cô đã từng đưa tôi một kịch bản trước đây, tạm gọi là phù hợp với đợt hội diễn lần này. Tôi sẽ về lấy lại, cô dựa trên nền đó mà sửa chữa.”
Dương Vận mím môi, kịch bản đó ... nói sao nhỉ ?
Dù sao thì nội dung rất tầm thường. Dù có sửa lại, hiệu quả cũng sẽ không quá nổi bật.
Nhưng nghĩ thời gian gấp gáp thế này, lời từ chối đến đầu lưỡi lại nuốt ngược vào.
“Vậy tôi đi lấy đây.” Đoàn trưởng Tô vội vàng chống bàn đứng dậy.
Chưa kịp cất bước, nhìn cánh cửa đang đóng, bà chợt nhớ đến một người.
Hôm qua Khương Du Mạn hình như có nói, hôm nay sẽ mang kịch bản đến cho bà xem.
Hay là đợi cô ấy một lát nhỉ?
“Đoàn trưởng, có chuyện gì sao?” Dương Vận thấy Đoàn trưởng Tô đứng sững tại chỗ, không kìm được hỏi.
“Chờ chút.”
Nghĩ không vội vàng gì trong chốc lát này, Đoàn trưởng Tô cưỡng ép mình ngồi xuống, “Hôm qua, có một đồng chí nói trong tay cô ấy có kịch bản, hôm nay sẽ mang đến cho tôi xem.”
“Ồ? Là ai vậy?” Dương Vận tò mò.
“Cốc cốc cốc—”
Đoàn trưởng Tô ngẩng đầu nhìn về phía cửa văn phòng, Dương Vận nhanh chóng tiến lên mở cửa.
Trước khi mở cửa, bà đã tưởng tượng về vị biên kịch mà Đoàn trưởng Tô nhắc đến. Tuổi tác chắc phải xấp xỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944498/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.