“Luận bàn? Luận bàn mà họ cũng vui vẻ đến thế cơ à?”
Mấy cô nữ binh đứng trong hàng khẽ thì thầm với nhau.
Khương Minh Hà đứng nghiêm, nghe những lời bàn tán xung quanh, khóe môi khẽ mím lại.
Cô ta biết, người đồng chí Liên trưởng Hách nhắc đến là Phó Cảnh Thần.
Vợ chồng nhất thể, nhắc đến Phó Cảnh Thần, cô ta lại không kìm được mà nghĩ đến Khương Du Mạn.
Hiện tại, Đoàn Văn công đang ở Sư đoàn 22 để chuẩn bị cho buổi hội diễn, cô ta không tiện tự mình nói rõ mọi chuyện với Phan Lan Phượng nên tối qua đã cố ý viết một lá thư.
Chờ mấy ngày bận rộn này qua đi, cô ta sẽ tìm cơ hội gửi thư về nhà. Chuyện này, nhất định phải nói với mẹ.
Trên sân huấn luyện, không khí vô cùng ồn ào, nhưng không hề làm ảnh hưởng gì đến hai người đang so tài.
Mặc cho xung quanh có hò reo náo nhiệt thế nào, trong mắt họ lúc này chỉ còn đối thủ.
Gặp cao thủ, kỹ năng quyết định thắng bại.
Theo sự tiêu hao thể lực, chiêu thức của hai bên dần chậm lại, Hạng Lập Phong bắt đầu lộ ra nhiều sơ hở.
Nắm bắt thời cơ, Phó Cảnh Thần kiềm chặt cánh tay hắn, tung ra một cú quăng quật qua vai dứt khoát.
Giây tiếp theo, Hạng Lập Phong đã mồ hôi nhễ nhại nằm vật trên mặt đất, th* d*c nhìn trời.
Phó Cảnh Thần cũng không khá hơn là bao, mồ hôi men theo chiếc cằm góc cạnh, nhỏ giọt xuống. Anh đưa tay quệt ngang trán, đứng thẳng người.
Hạng Lập Phong nghiêng đầu, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944484/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.