"Có phải không?" Những dân quân khác đều đổ dồn ánh mắt về phía Chu Lăng Vân.
Chu Lăng Vân nhìn ánh mắt nôn nóng của Hồ Bình, thấy cổ họng nghẹn lại.
Hắn ta hiểu, chỉ cần thừa nhận, Hồ Bình sẽ không sao. Nhưng chút lương tâm còn sót lại nhắc nhở hắn, Khương Du Mạn vốn là người bị vạ lây, chuyện này là do Hồ Bình vô cớ gây rối.
Chẳng lẽ thật sự phải kéo Khương Du Mạn vào sao?
"Chu Lăng Vân, anh nói đi chứ!" Hồ Bình gấp đến độ dậm chân.
Trái ngược với cô ta, Khương Du Mạn khoanh tay đứng nhìn, vô cùng bình thản, ung dung.
"Tôi..." Chu Lăng Vân nuốt nước bọt vài lần, do dự mở lời.
Vừa mới thốt ra một chữ, Phó Cảnh Thần đã nắm lấy cổ áo hắn, khiến cổ Chu Lăng Vân lập tức bị nghẹt thở.
"Nghĩ cho kỹ rồi hẵng nói. Nếu gật đầu hồ đồ, đồng chí sẽ bị tội phá hoại hôn nhân quân nhân đấy."
Ánh mắt anh cực kỳ lạnh lẽo, lộ rõ sự cảnh cáo mãnh liệt.
Chu Lăng Vân vốn là người đọc sách, bị dọa đến mức không dám hó hé, những lời định nói đều nuốt ngược vào bụng.
"Hắn ta cố ý uy h**p!" Hồ Bình tức giận không chịu được, vội vàng tố cáo.
Hai người dân quân nhìn nhau, một người ngẩng đầu nhìn trời, người kia cúi đầu nhìn đất.
Đừng thấy ngày thường họ oai phong, nhưng đối mặt với quân nhân, họ vẫn vô cùng tôn kính. Hơn nữa, vị trước mặt này, bộ quân phục có đến bốn túi (đặc điểm cấp bậc cán bộ thời đó),vừa nhìn đã biết là người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944464/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.