Đúng lúc này, bên ngoài có người kêu to: “Đại đội Thạch Cối Xay, mau mau ra quảng trường!”
"Nhớ mang hết túi đựng lương thực ra đây nhé! Đại đội trưởng sắp chủ trì chia gạo!"
Nghe tiếng gọi vang, những người dân vốn đã đứng ngồi không yên chờ đợi liền vội vã từ trong nhà tuôn ra, tay xách nách mang đủ loại bao bố, túi da rắn. Hộ nào đông lao động chính, túi lại càng là một bó lớn.
Trên đường ra sân hợp tác xã, ai nấy đều mặt mày hớn hở. Cày cấy, làm lụng vất vả mấy tháng trời, không phải chỉ mong đến ngày chia lương thực này sao? Có gạo thóc đong đầy, nồi niêu sẽ không còn lo thiếu thốn nữa.
Dì Lý nhà đông con trai, tay ôm cả bó túi rỗng vừa đi vừa ríu rít chào hỏi người quen, miệng cười không ngớt.
Một người hàng xóm trêu: “Mẹ Kiến Quốc này, hôm nay thì phải cười cho hết cỡ rồi, nhà bà chia lương thực chắc phải dùng hết chỗ túi kia mới chứa xuể!”
Bà Lý xua tay, nhưng khóe mắt vẫn không giấu được ý cười: “Nhà tôi thì được chia nhiều thật, nhưng mà tráng đinh cũng ăn như hạm, gạo thóc đổ vào nồi là xót xa lắm chứ bộ!”
Mọi người cười rộ lên, rồi lại ghé tai nhau bàn tán. Dì Lý lấm lét nhìn quanh, hạ giọng thì thầm: “Cái bụng tôi nó vui đâu phải vì gạo, tôi mừng vì sắp được xem trò hay cơ!”
Nghe vậy, ai cũng hiểu ý. "Trò hay" chính là vụ xin lỗi, kiểm điểm của con gái nhà họ Diêu.
“Nhà đấy cãi nhau như mổ bò mấy hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915184/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.