Người thanh niên đ.á.n.h xe không quản cô ta cằn nhằn gì, thấy mọi người đã ổn định chỗ ngồi, liền kéo dây cương thúc lừa tiến về phía Đại đội Thạch Cối Xay.
Xe lừa không êm ái như xe ô tô, đi lên rung lắc, xóc nảy. May mắn là đường không có quá nhiều đồi núi hiểm trở, nửa giờ sau, đoàn người cuối cùng cũng đến nơi.
Đại đội Thạch Cối Xay không nằm sâu trong núi. Dọc đường đi khá bằng phẳng. Lúc này đang là mùa thu, ngoài đồng lúa một màu vàng óng.
Các thôn dân đang gặt gấp trên đồng ruộng nhìn thấy xe lừa đi tới, còn nhiệt tình chào hỏi: “Chấn Giang đó hả, lại bị đội trưởng gọi đi đón người về à?”
Nhiều năm qua, người thành phố xuống nông thôn đã là chuyện quen mắt, bà con thôn dân sớm đã thành thói quen.
Diêu Chấn Giang cười đáp: “Dạ đúng rồi chú, cháu vừa từ ga tàu hỏa về.”
“Ông già mày cũng thật là, không tự mình đi đón, lần nào cũng kêu mày đi…”
Nghe đến đó, Khương Du Mạn theo bản năng nhìn người lái xe. Chấn Giang, Diêu Chấn Giang?
Trong nguyên tác, hắn chính là anh ba của nữ chính Diêu Tư Manh. Theo nguyên tác, giờ này Diêu Tư Manh đang ở ngoài đồng, cho nên Diêu Chấn Giang tới đón người như thế này quả thật là đang trốn việc!
Cạnh đó, Chu Vân, nghe ra Diêu Chấn Giang là con trai của đội trưởng, lập tức âm thầm hối hận vì vừa rồi trên xe đã không chịu lân la làm quen một chút.
Chẳng mấy chốc, xe lừa dừng lại ở Điểm Thanh Niên Trí Thức.
Điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915077/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.