Tô Hiểu Mạn trơ mắt nhìn người đàn ông trước mắt nuốt tất cả mọi thứ trong miệng xuống, nôn nóng mà vây quanh bên cạnh cô.
Tên Cẩu Tử ngốc này, không nhả hạt!!!
Tô Hiểu Mạn thấy biểu tình này của anh, cười ôm lấy vòng eo anh, ý bảo anh cúi đầu, hôn lên mặt anh vài cái.
Tạ Cẩu Tử nhận mệnh nhìn cô chăm chú, khuôn mặt tuấn tú không có biểu tình gì, nhìn không ra là vui vẻ hay khoong vui vẻ.
Chờ người trước mặt tuyên án.”
“Nhìn em như vậy làm cái gì? Ăn hạt dẻ rang đường đi, là vừa rồi em mới làm, cách làm không giống với trước đây, là học từ bà cụ Thẩm ở cách vách, anh thử nếm mấy hạt nữa xem?”
Tạ Minh Đồ một tay cầm chén, bóc một cái hạt dẻ rang đường, đút cho Tô Hiểu Mạn ăn trước, Tô Hiểu Mạn ăn thêm mấy hạt đã không ăn nổi nữa: “Em làm cho anh ăn.”
Hai người thân mật mà ăn một chén hạt dẻ, Tạ Minh Đồ ôm cô về giường đất nghỉ ngơi, Tô Hiểu Mạn lười biếng lật mấy quyển sách, cô cũng đang đọc sách y, đương nhiên là chỉ đọc những gì thai phụ cần phải chú ý mà thôi.
Tạ Minh Đồ thấy cô như vậy rốt cuộc không nín được nữa: “...Mạn Mạn?”
Tô Hiểu Mạn nghiêng đầu nhìn anh: “Làm sao vậy?”
Trên gương mặt đẹp trai của Tạ Minh Đồ lộ ra vẻ rối rắm: “ Không phải là em muốn anh…?”
Tô Hiểu Mạn dù bận vẫn ung dung hỏi lại: “Em muốn anh làm gì?”
“Anh nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/3531777/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.